Tiếp nối truyền thống yêu nước sáng ngời
của dân tộc, không cam chịu ách đô hộ của quân xâm lược, giữa thế kỷ thứ 3 sau
công nguyên, nước ta đã diễn cuộc khởi nghĩa lớn chống ách xâm lược nhà Ngô.
Lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa đó là của Bà Triệu.
Bà
Triệu tên thật là Triệu Thị Trinh, quê ở huyện Nông Cống tỉnh Thanh Hoá ngày
nay. Anh trai bà tên là Triệu Quốc Đạt là một hào trưởng lớn ở địa phương. Bà
là người có sức khoẻ, có chí lớn, có hoài bão đánh giặc ngoại xâm giành lại độc
tập, tự do cho dân tộc. Truyền thuyết kể rằng, có lần xuất hiện một coi
voi trắng một ngà, phá phách ruộng nương, làng xóm và làm chết người. Triệu Thị
Trinh dũng cảm cầm búa nhảy lên đầu giáng xuống huyệt làm con voi lạ gục đầu,
xin qui thuận. Khi có người khuyên bà lấy chồng, Bà Triệu đã đáp rằng: “Tôi
chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá trường kình ở biển Đông,
lấy lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ đâu chịu khom lưng là tì thiếp cho người”.
Minh họa chân dung Bà Triệu cùng nghĩa quân đánh đuổi quân xâm lược
Dưới
ách độ hộ của nhà Ngô, năm 19 tuổi, Bà Triệu cùng với anh trai hô hào nhân dân
khăp nơi trong vùng nổi dậy khởi nghĩa. Cuộc khởi khởi nghĩa nhanh chóng được
nhân dân ta hưởng ứng mạnh mẽ, càng làm tăng thêm uy thế cuộc khởi nghĩa lan
rộng khắp nơi. Quá khiếp sợ, nhà Ngô đã giao cho thứ sử Lục Dân dẫn 8000 quân
sang nước ta đàn áp. Sau nhiều trận giao tranh ác liệt với giặc, anh trai bà là
Triệu Quốc Đạt đã hy sinh. Bà Triệu tiếp tục chỉ huy các nghĩa quân đứng lên
chống quân xâm lược. Tuy nhiên do tương quan lực lượng quá chênh lệch, liệu thế
không chống nổi, Bà Triệu đã chạy lên núi Tùng Sơn tự vẫn.
“Tùng Sơn nắng quyên mây trời
Dấu chân Bà Triệu rạng ngời sử xanh”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét